(x. SGLC từ 2142 đến 2167)
“Hỡi tôi tớ Chúa, hãy dùng lời ca ngợi, Nào ca ngợi danh thánh Chúa đi! Chúc tụng danh thánh Chúa, Từ giờ đây cho đến mãi muôn đời! Ca ngợi danh thánh Chúa, Tự rạng đông tới lúc chiều tà! Chúa siêu việt trên hết mọi dân, Vinh quang Người vượt xa trời cao thẳm” (Tv 113, 1-4).
Điều răn thứ hai cũng thuộc về nhân đức thờ phượng như điều răn thứ nhất, nhưng liên quan đặc biệt đến lời và các sự thánh: không những tôn kính Danh Thánh Chúa, mà còn tôn kính tất cả những người, những vật đã được dâng hiến cho Chúa.
I. Danh Thánh Chúa
Khi mặc khải danh thánh cho con người, Thiên Chúa mặc khải chính bản thân thánh thiện siêu việt của Người. Danh Người là Thánh (x. Lc 1,49) như chính Thiên Chúa là Đấng Thánh. Người tín hữu phải tôn kính Danh Thánh Chúa, loan truyền và làm chứng danh thánh Chúa cho mọi người: “Chúng con nguyện danh Cha cả sáng”. Những ai kêu danh Chúa hoặc tên Đức Maria, các Thánh cách nhẹ dạ, bất xứng, hoặc trong lúc tức giận, nhất là trong lúc chửi rủa, thì lỗi phạm điều răn thứ hai. Nguyền rủa hay nói phạm đến Chúa, là tội phạm thượng. “Ai nói phạm đến danh Đức Chúa, sẽ bị xử tử” (Lv 25-16). Điều răn thứ hai còn dạy ta phải tôn trọng những người, những nơi, và những vật đã được hiến dâng cho Chúa như các linh mục, tu sĩ, nhà thờ, đất thánh, ảnh tượng đã làm phép… Phải đặc biệt tôn kính các bí tích Thánh, nhất là bí tích Thánh Thể. Khinh dể hay xúc phạm đến Hội Thánh, phạm đến các Thánh, các nơi thánh, vật thánh, người được thánh hiến… là tội phạm thánh. Điều răn thứ hai cũng liên quan đến việc thề hứa. Thề là lấy Thiên Chúa chân thật làm chứng cho sự thành thật của mình. Thề gian là dám lấy danh Chúa làm chứng cho sự gian giối của mình. Bội thề là hứa với Thiên Chúa một điều gì mà có ý không giữ lời hứa, hoặc sau đó không thực hành điều đã hứa. Thề gian cũng như bội thề đều là tội nặng xúc phạm đến Chúa. Ngoài ra, không được nại đến danh Chúa vì những chuyện nhỏ nhặt. Tốt hơn, không nên thề thốt chi cả (x. Mt 5, 33-34,37).
II. Tên Gọi Kitô hữu
Người lãnh nhận bí tích Thánh Tẩy trở thành Kitô hữu, nhờ kêu cầu danh thánh Thiên Chúa Ba Ngôi, và từ đó họ mang một tên mới trong cộng đoàn Hội Thánh. Đó là tên của Đức Mẹ hay của một vị Thánh. Nhận một vị Thánh làm bổn mạng, là cố gắng bắt chước gương mẫu tốt lành của vị Thánh, và được bảo đảm vị Thánh chuyển cầu cho trước mặt Chúa. Mỗi khi bắt đầu ngày sống, khởi đầu cầu nguyện và làm việc, người Kitô hữu làm dấu Thánh Giá, kêu cầu Chúa Cha, Chúa con và Chúa Thánh Thần, để cầu xin ân sủng hầu có thể làm vinh danh Chúa.